DANH-CHÍ-TÍN-THÀNH

Con người thường mắc phải sai lầm là quá coi trọng một thứ rồi coi nhẹ mọi thứ, quá chú tâm một thứ rồi hờ hững đánh rơi môi thứ. Trong xã hội này, khi mà con người tranh giành với nhau từng chút một thì thành công chính là thứ mà người ta quan tâm nhất.

Thế bạn có sợ thất bại không? Tôi thì có đấy! Nỗi sợ ấy to lớn và ám ảnh tôi rất nhiều. Vậy bạn nghĩ tại sao chúng ta lại sợ thất bại trong khi cuộc sống đòi hỏi ta phải vất ngã để trường thành? Bởi vì bạn quá đặt nặng thành công. Bằng chứng đơn giản là: khi làm một bài tập lấy điểm, bạn sẽ nghĩ làm thế nào để được điểm cao, làm thế nào để hơn những đứa còn lại trong lớp mà không nghĩ đước rằng mình phải chuẩn bị gì, cố gắng ra sao và học hỏi thêm điều gì mới. Rồi khi bạn thấ “đối thủ“ có bài làm quá tốt, bạn sẽ nản lòng và bỏ lững bài làm của mình. Thế là bạn đã đánh rơi ý chí, đánh rơi một cơ hội của bản thân chỉ vì quá đặt nặng thành công, sợ thất bại và không dám thử thách. Nhưng liệu một ngày nào đó khi ham muốn thành công trong bạn quá lớn, bạn có bất chấp mọi thứ để chạm đến nó kể cả việc bán rẽ danh dự không? Điều đáng buồn, ta buộc phải thừa nhận là có. Trong suy nghĩ của mọi người đặc biệt là giới trẻ ngày nay, danh dự sẽ chẳng tồn tại nếu đem ra so sánh với thành công. Có may chăng cũng chỉ là sự tự tôn của bạn trước mặt mọi người. Đừng tự nhầ lẫn! Đó chẳng qua chỉ là cái danh dự “hờ” bạn tạo ra để tự lừa mình, lừa người. Cũng có những người họ tự tin cam đoan bản thân sẽ chẳng vì quá mong muốn thành công mà phạm phải lầm lỡ. Nhưng liệu có dễ dàng như cách người ta nói? Trong khi nhìn vào sổ điểm, con điểm 10 luôn là con điểm tuyệt đối, mấy ai biết được để đạt số điểm đó có thể bạn đã bỏ mặc danh dự lại phía sau. Hay con điểm 8 tròn trĩnh chẳng thể nào so bì với số điểm 10 kia nhưng để đạt số điểm ấy có ai hiểu rằng bạn đã phải cố gắng và nổi lực như thế nào. Cuộc sống luôn rõ ràng đến tàn nhẫn và tiên tiến sẽ mãi luôn đi sau chữ giỏi mà đừng sau những con chữ xếp loại là cả câu chuyện không phải ai cũng biết
Hẳn ai trong chúng ta đều theo đuổi nhưng thành công riêng mình, trên chẳng đường theo đuổi đó sẽ có người đánh rơi ý chí, bỏ mặc danh dự lại phía sau, cũng có người đặt chân lên mảnh đất thành công mà bản thân vẫn mang vát đầy đủ danh dự-ý chí-tự tin . Nhưng chẳng may chăng, khi con người ta vượt qua hết thảy những khó khăn thì nhưng phẩm chất tốt đẹp trong họ bắt đầu biến mất. Trong số đó có sự tự tin, cái tự tin của tuổi trẻ đầy nhiệt quyết sẽ nguôi dần thay vào đó là cái tự kiêu của người thắng cuộc. Đồng ý là thành tích của bạn sẽ được ghi nhận nhưng sẽ chẳng ai muốn nhớ đến và ca ngợi cả. Bạn phải hiểu rằng danh dự-ý chí-tự tin- thành đạt phải luôn song hành cùng nhau thì thành công nơi bạn mới trọn vẹn, đừng vì những suy nghĩ nhất thời, những hành động thiếu cân nhắc khiến thành công bạn nắm giữ khuyết đi một phần.
“Chẳng ai trong những người xung quanh có thể nhặt những thứ bạn đánh rơi , chỉ có bạn mới có khả năng làm sao cho chúng đừng rớt hoặc nhặt chúng trước khi mọi thứ vượt quá tầm tay“ – hãy luôn ghi nhớ điều này để thêm phần thận trọng cho chặn đường theo đuổi thành công của riêng mình!